Thỏ, Sói và Cái Hố
tháng 4 30, 2017Chuyện kể lể vào một ngày nọ, như bao ngày, mặc mợ trời đất ủ ê hay tươi sáng, Thỏ láu nhà ta vẫn phải cố vác tâm trạng hớn nhất ra khỏi nhà đón ngày mới. Đang phởn phơ thơ thẩn nhảy chân sáo, tự dưng nó khựng lại trước một cái hố...
- Bỏ mợ, tí ngã, may vl =)=))
Ô, hình như bóng ai...
- Này, ai ở dưới hố đấy?
- Tao, Sói, mày là ai đấy?
- Tao là Thỏ :x Sao mày ở dưới đấy vậy? Ngã à?
- Tao thích thì tao ngã xuống thôi =)) Ngồi đây nói chuyện
tí cho đỡ buồn, xong cứu tao lên cái :x
- Ơ thôi, chả dại :)), nhìn mày gian vl, nhỡ tao rước họa
vào thân thì sao :)
- Sao mày hèn thế. Hi sinh thân mình cứu tao đi <3 o:p="">3>
Thỏ trộm nghĩ “Con sói này nguy hiểm vchuong -_-’, không biết
có nên liều tin nó không?Cơ mà nhìn nó ngồi trong bóng tối cũng tội :( Nhìn nó
thấy giống mình hồi trước, hay lật đật, té hố, vật vã mãi không ngoi lên nổi...
Sói lại gào lên:
- Thỏ, cứu tao điiiiiiii
Thỏ lại đong đếm, rồi nó chìa tay:
- Này, lên đi
- Ơ, tao bảo hi sinh thân mình cứu tao cơ mà...
- Tao chìa tay lôi mày lên thôi, chìa cả thân mày lôi cmn cả
tao xuống thì sao =))
- Thế thôi, chả cần :-j
- Này, lên đi, tao nổi tiếng tốt bụng ở cái rừng này đấy :))
Ai cũng quý tao nhé :x Tao thích giúp người khác lắm :))
- Thôi :) Tao không cần đâu, mày đi đi :)
- Ơ, mày buồn cười nhỉ. Mày kêu tao cứu mày, không cứu mày
chửi tao hèn :) Tới lúc tao cứu thật, mày lại không dám lên -_-
...
- Mày biết không, thực ra tao gọi không phải để kiếm ai cứu
tao cả, tao kiếm vài con mồi nhảy vào để ăn cho đỡ đói thôi :))
Thỏ hậm hực:
- Éo gì, không nói sớm, nói sớm ông đã mặc cmm rồi. Lúc đầu
hỏi thì xoen xoét kêu cần tìm người nói chuyện cho đỡ buồn, hoá ra tìm mồi.
- Ừ đấy, thế giờ mày biết rồi, sao còn chưa đi đi.
- Vì tự dưng tao thấy mày cũng không xấu lắm, đáng cứu :-”
Này, dưới ý có gì vui mà mày không chịu lên?
- Chẳng vui, nhưng tránh được mưa gió, sấm sét, không lo
nguy hiểm chầy xước mình mẩy :)
Thỏ nhìn dáng sói cô độc dưới cái hố, nó biết sói buồn, buồn
vẩn vơ đủ thứ :)
Thực ra Sói không biết Sói hoàn toàn có thể tự leo lên khỏi
hố, Thỏ ngày xưa hố còn sâu hơn, Thỏ bé hơn mà còn leo lên được nữa là Sói.
Nhưng Sói không tin chính mình, Sói tin chỗ của Sói là ở cái hố ấy, rằng Sói sẽ
không lên được đâu, rằng ở đấy Sói sẽ an toàn...
Thỏ thành tâm muốn kéo Sói lên mặt đất, để nó cũng được vui
vẻ với nắng vàng, cỏ cây cùng Thỏ. Ở trên này tốt hơn rất nhiều so với cái hố
kia mà :(
- Này Sói, mày biết xung quanh tao cỏ cây hoa lá, nắng vàng
tung tăng đẹp như thế nào không? Thế nhưng tại sao tao phải ngồi cạnh cái miệng
hố tối tăm này để nói chuyện với mày? Tao thực lòng muốn cứu mày mà mày cứ mãi
chẳng tin tao, mày nghĩ tao sẽ kiên nhẫn bao lâu để đợi mày?
- Trước mày cũng có mấy con Nai, con Sóc, ...đi qua, bảo
cứu tao, mà kéo chưa lên đã thả cmn tay, ngã đau bỏ mẹ, đ’ lên nữa -_-
- Tại sao mày không thử tin tao? Mà kể cả tao có lừa mày đi
chăng nữa, thì mày cứ cố chấp giữ tay tao lúc tao kéo lên, tao vì không muốn
rơi xuống hố thì sẽ cố kéo mày lên thôi. Mày to khoẻ thể tao hất mày làm sao được
=)))
- Mày cứ kệ tao, mày đi chơi vs bạn bè mày đi, tao chả cần
mày cứu, mày cứ lởn vởn đây tao đói lại ăn cm cả mày giờ!
Thỏ cười phá =))))
- Mày nghĩ ăn được thịt tao dễ thế á =)) Hóc nghẹn đấy, chả
hiểu đứa nào chết trước :)) Tao cũng phải bản lĩnh thế nào thì mới dám liều cứu
mày chứ :))
Sói nghĩ “Con Thỏ này có vẻ tốt thật, nhưng nó khôn đtcn,
tin được không?”, Sói im, im, im lâu lắc...
- Mày đừng cứu tao, tao xấu lắm :) Mày không biết tao từng hại
bao nhiêu con vật trong cái rừng này đâu...
- Tao không quan tâm lắm, vì tao có quen biết gì chúng nó
đâu =)))))))
Mày không hại tao là được :x À, mà có muốn thì mày cũng k hại
nổi tao đâu :-”
Tay tao này, lên đây đi chơi :x
- Ô, mày bị dở à, tao không thích lên đấy chơi với mày đâu,
mày đi đi >_<
Thỏ kiên nhẫn:
- Này, Sói, mày biết tại sao tao muốn cứu mày không?
Vì nhìn mày, tao như nhìn thấy tao ngày trước, thế nên thấy
thương mày như thương chính tao trong quá khứ vậy.
Ngày xưa tao cũng ở trong một cái hố, nó còn sâu và tăm tối
hơn nhiều.
Tao chẳng tin ai, mà tao cũng nghĩ chẳng ai kiên nhẫn nghe
tao thở than lý do tại sao tao lại rơi tõm xuống hố đâu, vì tao lật đật, ngã xuống
hố hoài à. Càng chẳng ai nói tao chìa tay ra, để họ cứu. Họ chỉ đủ tốt để quý
tao, thỉnh thoảng thả carot cho tao ăn, nghĩ rằng vậy là tao no, đủ sống dưới
cái hố.
- ...
- Tao sợ tao nói ra tao muốn được cứu, thì cũng chẳng ai cứu
tao. Nên thôi, giữ tự trọng, chảnh thỏ, tao đ' cần ai cứu luôn nhé =))))) Tao
nghĩ tao hiểu cảm giác hèn, vừa chẳng tin tưởng ai nó như thế nào :)
Nhưng giờ tao nghĩ lại rồi, nếu tao không nói rằng tao muốn
lên, thì sẽ chẳng ai biết tao muốn lên? Nếu họ chìa tay ra cứu tao, mà tao cứ e
dè nghi ngại họ, thì đến xác suất thấp nhất tao được cứu cũng sẽ chẳng có :))
Thực sự mày hoàn toàn có khả năng lừa tao, nhg mày đã không
làm đấy thôi. Giả như mày cứ đồng ý chìa tay để tao cứu đi, rồi nắm lấy tay thì
kéo tao xuống hố ăn thịt, mày to khoẻ hơn tao bao nhiêu, kiểu gì tao chống lại.
Nhưng mày có làm đâu, nên tao mới tin, ở một ngưỡng nào đấy, mày tốt, đáng được
cứu, tại sao mày từ chối?
- Đúng rồi đấy, tao không thích lên đấy đi chơi với mày
thôi, mày đi đi.
- Mày sợ tao lừa mày rôi thả tay như mấy con Sóc, con Nai à?
- Không, tao chẳng sợ mày nhé -_-
- Rõ :)) Mày là Sói, làm gì có chuyện sợ Thỏ, mày chỉ là lo
sợ cho chính mày thôi :)
- ...
- Mày có tin là cuộc
sống trên này hơn hẳn cái hố của mày không?
- Tin, nhưng không dành cho tao, tao cũng chả thích lên đấy
chơi với mày đâu. Sao mày cứ phải khổ sở ngồi đây với tao thế?
Thỏ cười gian ;]
- Tao chưa hề nói rủ mày lên đây chơi với tao nhé ;] Tao chỉ
nhớ tao chỉ nói muốn cứu mày khỏi cái hố thôi.
Mày có biết là khi mày vô thức lặp lại câu đó càng nhiều, càng chứng tỏ
mày từng nghĩ đến điều đấy, thậm chí từng băn khoăn nhiều lần về điều đấy.
Tao không tin mày chưa từng bị hấp dẫn bởi cuộc sống tươi
vui trên này. Nhưng mày lo cho an toàn của mày hơn, nên lý trí mày bảo ,
"Không, mình chẳng thích lên chơi vs con Thỏ ma lanh đấy đâu, mình chẳng cần
ai giúp", lặp đi lặp lại đến lúc chính mày cũng nghĩ rằng mày không muốn
thật...
- Xin lỗi, tao thực sự không muốn lên đâu :)
- Mày cố chấp ngồi đây chỉ để giữ cho thân mình lành lặn?!?
Nếu giờ không thử liều trèo lên, mày định về già, kí ức duy nhất mày có là những
ngày ảm đạm trong cái hố này hả?
Lúc ý mà mày muốn leo lên cũng chả còn sức, ngã cái chắc què
quặt luôn =)) chứ chả còn sức khỏe và thời gian để phục hồi như bây giờ :)
- Này Thỏ >_< Mày cứ cố chấp đòi cứu tao nhằm mục đích
gì? Mày muốn chứng tỏ điều gì? Rằng mày tốt, ai cũng sẽ phải quý mày? Hay rằng
mày muốn chơi với ai thì ai cũng phải đồng ý?
- Ừ, mày nghĩ xem, cuộc sống ngoài này tốt đẹp thế, tại sao
tao phải ngồi cạnh cái miệng hố nhạt nhẽo này để thuyết phục mày, rằng, tao cứu
mày ?
- ...
- Tao bây giờ đỡ láu
táu rơi hố như xưa rồi, mấy cái hố nông nông tao thừa mạnh để leo lên. Nhưng nhỡ
đen, rơi phải cái hố sâu quá, vật vã không lên được, mày to khỏe thế, liệu mày
có giơ tay kéo tao lên không?
Giờ mà tao cứu mày, nghĩa là mày nợ tao, nên mày có lẽ sẽ cứu
lại tao. Xác suất mày cứu tao sẽ cao hơn những đứa khác, tao sẽ tin mày hơn những
đứa khác.
Đừng nghĩ tao tốt, tao chỉ đầu tư gia tăng xác suất cho
chính tao thôi :)
. . .
Thỏ cố chấp chìa tay.
Sói cố chấp ngồi dưới hố.
Thỏ bảo: “Tay tao vẫn chìa, mà có nắm để tao kéo lên không
thì mày cứ nghĩ đi”
Mà Sói nghĩ lâu lắc
. . .
- Nếu tao cứ ngồi đây, lải nhải bảo mày đừng sợ, tin tao, để
tao giúp, mà mày mãi không tin tao thì đến một lúc nào đấy tao cũng sẽ mỏi tay
mà bỏ đi thôi.
Và khi tao đi mất, mày đừng có tự dỗ rằng "Đấy, lòng tốt
của con Thỏ chỉ đến thế thôi, may mà mình không cầm, không chắc lại bị lừa, ngã
còn đau hơn", mà mày cần biết, mày thực sự đã bỏ lỡ một cơ hội tốt rồi đấy
:)
- Tao cố chấp vô địch rồi, mày đừng hòng dụ tao -_-
- Thật ra cố chấp chẳng có gì hay cả, tao cố chấp vì nếu
thành công tao vui, mày cũng vui. Còn mày, mày cố chấp vì mục đích gì? Để chứng
minh mày cố chấp hơn tao thôi à? Thắng rồi
sao? Ngồi dưới hố tự ca tụng mình chiến thắng? Tao vốn tưởng mày thông minh hơn
thế nhiều cơ...
Ok, tao có thể thua. Thua thì sẽ không vui rồi, có lẽ sẽ buồn
một chút, nhưng tao không ân hận vì làm hết sức. Tao không thể cứu mày nếu mày
không chấp nhận để tao cứu. Còn mày, thắng tao, mày chắc mày sẽ vui chứ?
. . .
Sói vẫn chọn lặng thinh, để mặc Thỏ với cánh tay thõng thượt
đợi chờ...
Đến một ngày, Thỏ mệt, Thỏ mỏi tay, và Thỏ nhận ra Thỏ còn rất
nhiều điều bận bịu cần giải quyết hơn việc kiên nhẫn với con Sói cố chấp. Thỏ
thực sự đã cố gắng đến phút cuối cùng trước khi rời đi...
Cái hố trở về sự tĩnh mịch, tăm tối quen thuộc, và Sói ngồi
đó ước rằng giá như nó từng đủ mạnh mẽ để nắm chặt tay Thỏ không buông...
- - -
P/s: Câu chuyện còn một phiên bản khác, nhưng bởi vì nó quá
sến súa, nên thời điểm viết xong tôi đã chẳng dám post mà phải chế biến nó
thành thứ văn lầy lội kiểu như thế này.
Nếu bạn muốn đọc tiếp thì hãy click vào đây nhé ^^
Nếu bạn muốn đọc tiếp thì hãy click vào đây nhé ^^
0 nhận xét